Độc thân hơn hai mươi năm, một khi có bạn trai, chuyện gì không thể quên?
Phát cẩu lương chứ gì nữa!
Nhưng mà cũng không cần phải rêu rao quá mức làm gì, bạn trai của mình tốt như nào để bản thân biết là được, không cho người khác nhìn thấy đâu.
Tống Dao cực kỳ đắc ý, cực kỳ hạnh phúc mà công bố trong nhóm bạn thân: Sau này không cần giới thiệu người yêu cho tui nữa đâu, ngọn cỏ này đã có chủ rồi.
Một viên đá nhỏ làm nổi lên ngàn lớp sóng.
Người truy vấn gấp gáp nhất đương nhiên là Lương Thiếu Đình và Đổng Thừa Phong, nhất thời nghĩ không ra bạn trai của Tống Dao là từ đâu rớt xuống, Tống Dao dưới sự tra hỏi xiết sao của hai người bình tĩnh gõ ra tên Chu Phàm.
[Lương Thiếu Đình]: ............??????
[Đổng Thừa Phong]: Hả?????
[Tống Dao]: Ngơ ngác.jpg
[Đổng Thừa Phong]: Tui nhớ lúc trước ông nói hai người chỉ là bạn......
[Lương Thiếu Đình]: Chu Phàm không phải thẳng nam sao? Người ta đến con gái cũng có rồi không phải sao?
[Tống Dao]: Lúc đầu tui cũng nghĩ vậy mà, thích ảnh lâu như vậy cũng không dám nói ra, ai lại biết anh ấy đột nhiên...... Hí hí hí. Có lẽ là bị em ông kích động rồi? Tui cảm thấy sau khi em ông tới thái độ của anh ấy đối với tui có chút thay đổi á.
[Đổng Thừa Phong]: Thì ra Tiểu Cảnh Văn là người trợ lực sao!
[Lương Thiếu Đình]: ............ Hơ hơ.
[Tống Dao]: ?
[Đổng Thừa Phong]: ông hơ hơ cái gì vậy?
..........
[Lương Thiếu Đình]: Ờ, nãy tui mới đi lấy đồ, là Cảnh Văn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tich-tich/420950/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.