Hai triệu...
Ông chủ Lý cảm giác mình càng ngày càng không thể tiếp thu nổi cái thế giới mã mẹ này nữa rồi, hắn thực sự cảm thấy,...
Sự thật chứng minh, có một nghề cho chín còn hơn chín nghề là có thật mà... vậy tốt nhất một nghề duy nhất đó nên là Đầu Bếp.
Thiệu Vô Ưu cũng ngây ngẩn, thật ra thì cái giá tiền mà lão gia tử nhà mình định ra, hắn vốn tưởng rằng nói ra một triệu, thì chỉ sợ là cái ông chủ nhỏ này trực tiếp mà quỳ xuống nhận làm.
Không nghĩ tới thằng này chẳng những không coi là chuyện gì to tát, lại còn ra vẻ có lý trực tiếp đem giá cả tăng lên gấp đôi, lại còn làm ra vẻ chê giá của hắn quá bèo.
Nhưng mà lúc này Bạch Thường lại bồi thêm một câu, trực tiếp làm cho tim hắn tan vỡ.
"Ồ! đúng rồi, bởi vì việc tìm kiếm nguyên liệu nấu ăn khá là phiền toái, phiền anh đây trả trước cho một nửa tiền đặt cọc, nếu như sau năm ngày nguyên liệu nấu ăn không có cách nào gôm đủ, không làm được món ăn này, ngoài trừ xin lỗi ra thì tiền đặt cọc một xu cũng không trả đâu."
Một món ăn tận hai triệu, còn không bảo đảm có thể làm ra được hay không, cho dù không làm được thì cũng phải trả hắn một triệu tiền đặt cọc.
Con mẹ nó! Cái này là cái quái gì vậy, rốt cuộc đó là món ăn? Chẳng lẽ trong món ăn còn có kim cương, có thể kéo dài tuổi thọ, chữa được bách bệnh, lại còn có thể thăng thiên vũ hóa hay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tiem-an-cua-quy-tiem-an-am-duong/27001/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.