"Tôi nói này Khâu đại tiểu thư, cái miếng thịt này là thế nào vậy?"
"Cái này, đây là..." Khâu Tiểu Điệp sắc mặt cũng thay đổi, khuôn mặt mờ mịt nhìn miếng thịt.
Bạch Thường chỉ chỉ cô ta nói: "Thật ra tôi đã sớm phát hiện, ở trên người cô không chỉ đeo một cái Pháp Khí, đeo Ngọc Trụy trước ngực, tay trái của cô còn đeo cái vòng tay, cũng là có thể nói là cực phẩm trừ tà. Lúc ấy tôi còn tưởng rằng cô là người của ai đó đến dò xét công việc của tôi, nhưng đến nhà cô tôi mới hiểu. Cô chỉ là một người giàu, có sở thích sưu tầm đồ cổ mà thôi."
"Anh.... anh rốt cuộc là muốn nói điều gì?" Khâu Tiểu Điệp nhìn Bạch Thường.
"Ý tôi muốn nói là, chẳng những trên người của cô có Pháp Khí, nhà của cô cũng có không ít vật trấn tà, haizz... Lâm Khải này chỉ là một Oán Quỷ bình thường, theo lý thuyết không thể nhập vào thân thể của cô. Bất quá vừa nhìn thấy miếng thịt này tôi liền hiểu." Bạch Thường vừa nói vừa cầm miếng thịt lên, " Bây giờ cô tốt nhất nhớ lại một chút cô ăn miếng thịt này ở đâu? Tôi đang hoài nghi, sau khi cô ăn miếng thịt này, Quỷ Hồn của Lâm Khải mới nhân cơ hội bám theo cô đó."
Khâu Tiểu Điệp khiếp sợ bừng tỉnh nói: "Tôi... tôi...tôi nhớ ra rồi, mấy ngày trước tôi đến ngoại ô Phong Sơn chơi, sau khi xuống núi đi lạc đường, ở trong núi chờ đến tối đó. Kết quả gặp phải một người đạo sĩ ở ven đường, cho tôi ăn miếng thịt này,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tiem-an-cua-quy-tiem-an-am-duong/328323/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.