Editor: Thienyetkomanhme
"Tôi chưa nói, là cậu một hai phải kéo tôi tới, tôi phải đi về!" Hứa Mộng Nguyệt nói xong, định kéo bàn tay đang nắm cổ tay mình ra.
"Đừng náo loạn, tới cũng tới rồi, cậu nếu là làm tôi đi một chuyến tay không, tin hay không tôi đánh cậu!" Lệ Nam giơ lên một cái tay khác uy hϊế͙p͙.
Hứa Mộng Nguyệt trừng mắt cô: "Cậu rốt cuộc là bạn của tôi hay là bạn của của cô ta?"
Lệ Nam trợn trắng mắt một cái: "Một hai phải lựa chọn thì thật đúng là tôi nguyện ý làm bạn bè của bà chủ nhỏ."
"Lệ Nam!"
"Được, biết tên của tôi dễ nghe, gọi làm gì. Còn không phải là câu ' thực xin lỗi ' sao? Không khó nói như vậy, cậu nhanh nói xong chúng ta liền đi dạo phố."
Hứa Mộng Nguyệt bẹp miệng: "Cậu không thấy Tư tổng cũng ở trong tiệm sao!"
Mặc dù dưới sự đả kϊƈɦ của Lệ Nam, biết chính mình cùng Tư Cảnh Lâm không có khả năng, có thể tưởng tượng đến cảnh tượng vừa rồi ở trong tiệm, Hứa Mộng Nguyệt trong lòng vẫn có chút ghen tỵ như cũ.
"Anh ta ở đó không phải vừa lúc sao? Còn sợ cậu xin lỗi anh ta không biết chứ." Lệ Nam nói xong, trực tiếp lôi cô bạn chạy như bay vào trong tiệm.
"Lệ Nam!"
Hứa Mộng Nguyệt bởi vì hành vi của cô theo bản năng la lên một tiếng.Một tiếng này, trực tiếp khiến cho hai người trong tiệm chú ý.
Nguyễn Miên Man ngẩng đầu nhìn về phía hai người ngoài cửa, trong lòng nhiều ít có chút kinh ngạc.
Hứa Mộng Nguyệt đụng phải ánh mắt bọn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tiem-com-chien-hanh-phuc/1470529/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.