Ngày hôm sau, bán bánh rán xong, Thẩm Thiều Quang nhân lúc trời còn chưa nắng quá tranh thủ đi dạo trên phố một lát, mua chút rau ria, thuận tiện hỏi thăm chuyện thuê cửa hàng.
Có thể thấy dường như chuyện làm ăn trong phường Sùng Hiền rất phát đạt, bởi vì rất ít người cho thuê lại hay nhượng lại cửa hàng, Thẩm Thiều Quang đi dạo một vòng mà không hề thu được chút tin tức nào về việc cho thuê cửa hàng, nhưng lại mua được một người.
Người này cũng không xa lạ gì với Thẩm Thiều Quang, là A Liễu của cửa hàng gạo.
A Liễu mặc dù tên là “Liễu” nhưng lại không hề có chút dáng vẻ thướt tha yểu điệu nào, là một nha đầu cao to mập mạp, ước chừng mười bốn, mười lăm tuổi, hơi khờ khạo, đi đường thì chân giẫm bình bịch, một tay có thể xách được hơn nửa túi gạo, Thẩm Thiều Quang thường xuyên nhìn thấy nàng ta phụ việc trong cửa hàng gạo.
“Con hầu ngốc, vụng như bò, cả ngày chỉ biết ăn! Đánh chết ngươi này!” Nương tử chủ cửa hàng gạo nhéo thịt bên hông tỳ nữ, tức giận mắng mỏ.
Tỳ nữ dẩu môi lên, không tránh không né, mặc cho nàng ta nhéo.
Nương tử chủ cửa hàng gạo lại càng tức giận hơn: “Lại còn nhăn mặt! Ngươi nhăn cho ai xem hả? Ngươi cũng không phải con tiểu yêu tinh kia, cho rằng lão yêu quỷ kia sẽ làm chỗ dựa cho ngươi sao?” Càng mắng lại càng giận, dứt khoát cầm cây chổi trong góc tường đánh tới tấp lên người tỳ nữ.
Tỳ nữ rụt vai ưỡn lưng lên mặc cho nàng ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tiem-com-nho-thanh-truong-an/1757929/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.