Trần Miểu cầm bức họa nhìn một lát, ông không ngừng gật đầu “Quả nhiên rất giống, mới vừa nãy lão phu thấy người này, nếu không tận mắt nhìn thấy thật sự khó mà tin được, vị họa sĩ chưa gặp qua người này bao giờ mà họa ra thật giống! Quả nhiên thần kỹ, rất sống động, chỉ dùng mấy chữ khó có thể hình dung được hết. Tịch thiếu hiệp, ngươi hành tẩu giang hồ kiến thức rộng rãi, có từng gặp qua thần kỹ này bao giờ chưa?”
Có thể gặp được hắn ông thực lòng thán phục tài rồi.
Trương Viễn nhạy bén nhận thấy trong nháy hô hấp Tịch Đồng không bình thường, nó có chút rối loạn.
Chàng nhận bức họa, nghiêm túc tỉ mỉ nhìn mấy lần, đột nhiên hỏi “Đại nhân cũng biết người họa ra bức họa này ở nơi nào đúng không?”
Trần Miểu đang muốn nói lại nghe Trương Viễn đột nhiên hô lên “Ngươi chính là hắc y nhân, người đi khắp nơi hỏi tung tích họa sư ư?”
Lời vừa nói ra, cả phòng liền rơi vào im lặng dị thường.
Trần Miểu có chút ngoài ý muốn nhìn Tịch Đồng, lại thấy hắn thoải mái hào phóng gật đầu “Không tồi, đúng là tại hạ.”
“Thân phận họa sư rất quan trọng, không thể tùy tiện nói ra ngoài.” Biểu tình Trương Viễn trở nên nghiêm túc và cảnh giác, đột nhiên hắn đứng lên truy vấn hỏi “Ngươi ở trong thành hành tung huyền bí, hiện giờ lấy cớ bắt nghi phạm tiếp cận đại nhân, đến tột cùng ngươi có ý gì?”
Triệu Qua thấy thế cả người cũng căng chặt, bộ dáng như lâm trận trước đại địch.
Mới vừa rồi hưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tiem-com-nho/2124314/chuong-23-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.