Sáng sớm hôm sau, Triển Linh cùng Tịch Đồng đánh mã vào thành, tìm Chư Cẩm cùng Hạ Bạch đem ngọn nguồn sự tình nói ra, hai người không nói hai lời liền đồng ý.
Triển Linh cùng Tịch Đồng nhẹ nhàng thở ra, lại hỏi: “Có cần thông báo đại nhân một tiếng hay không?”
Sao gì ở địa bàn của người ta, dùng con và thuộc hạ của người ta đó.
Hạ Bạch cười nói: “Không sao, đại nhân trăm công ngàn việc, rất vội, nào rảnh để ý việc nhỏ thế này? Xong rồi báo hồi báo là được.”
Chư Cẩm vỗ ngực bảo đảm, nếu Chư Thanh Hoài không cao hứng, nàng sẽ dốc hết sức chống đỡ cho!
Bốn người lại thương nghị một hồi, Hạ Bạch gọi Tiểu Cửu tiến vào, Tiểu Cửu vừa nghe, nhất thời giận không thể át, “Đồ hỗn đãn, phản trời, dám động thổ trên đầu thái tuế! Không cho hắn thấy sắc mặt, thật đúng là không biết ngựa của Vương gia có mấy con mắt!”
Con mẹ đó thật muốn đánh, Khách Điếm Một Nhà là chỗ nào, đó chính là phòng bếp của huynh đệ bọn họ! Nghĩ muốn bọn họ bị đói chết sao?
Các huynh đệ tất nhiên phải thủ hộ vịt nướng, lẩu cay, mì lạnh, món kho, thịt nướng, thịt hầm, thịt viên an toàn rồi!
Mọi người liền cười, Hạ Bạch vỗ vỗ vai hắn, cân nhắc một lượt liền an bài: “Ta nhìn quen mặt, không thể lẫn trà trộn, ngươi kêu mấy huynh đệ đáng tin đi phụ cận nhà Đường thị thả tin, bọn đó đều là những kẻ vô công rỗi nghề, cho nên làm việc khá kín đáo, cũng chưa chắc hoàn toàn tín nhiệm Đường
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tiem-com-nho/2124388/chuong-65-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.