Cô gái khiến Bạch Nham vạn kiếp bất phục [1] giờ phút này đang ở ngay trước mắt bọn họ. Mạc Trúc Tuyết, người cũng như tên, xinh đẹp đoan trang, da trắng như tuyết, lúc khép mi cười khẽ dịu dàng vô hạn. Đặt ở thế gian thì có thể nói là dung mạo như thiên tiên, nhưng đối với Bạch Nham, trên trời bao nhiêu mỹ nhân tiên tử hắn không thèm liếc nhìn lấy một cái, sợ rằng ngay cả dung mạo của chưởng quầy Ly ở trong mắt Bạch Nham cũng không được tính là xuất sắc?
[1]Vạn Kiếp Bất Phục> : Muôn đời muôn kiếp không trở lại được.
Chưởng quầy Ly tự cảm thấy không cần thiết so sánh Mạc Trúc Tuyết với mình. Mạc Trúc Tuyết có đầu thai thêm vài lần nữa cũng không bằng một phần mười của nàng. Huống chi Mạc Trúc Tuyết cũng chỉ là người phàm, sao có thể so với nàng. Nhưng bất giác, chưởng quầy Ly vẫn nhìn Mạc Trúc Tuyết, âm thầm so đo. Mắt nàng ta không thâm thúy mê người bằng chưởng quầy Ly, nụ cười của nàng ta cũng không quyến rũ xinh đẹp bằng chưởng quầy Ly, thân thể của nàng ta cũng không yểu điệu linh lung bằng chưởng quầy Ly. Chưởng quầy Ly nhìn Mạc Trúc Tuyết từ đầu đến chân vài lần, vẫn không hiểu một cô gái người phàm như vậy sao lại khiến Bạch Nham si mê?
Bạch Nham nhìn chưởng quầy Ly bất giác nhăn mày, ánh mắt nhìn Mạc Trúc Tuyết cũng không có thiện cảm, trong lòng hắn lại mừng rỡ, dường như quên mất cô gái người phàm kia là người hại hắn suýt chút nữa bị hủy thần hình.
Mà Bạch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tiem-quan-tai-pho-tay/1781899/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.