Editor: mèomỡ
(http://bjchjpxjnh.wordpress.com)
Ra khỏi phòng, huyền nữ ngồi ở trong sân trông cửa phòng chưởng quầy Ly không dời, sợ nàng lại làm loạn. Bà rất hiểu chưởng quầy Ly, từ nhỏ đã quật cường, thích để tâm vào những chuyện vụn vặt, nếu nàng chưa nghĩ thông thì sẽ không từ bỏ ý định, dù ầm ĩ đến long trời lở đất cũng không ai ngăn được. Chuyện tám trăm năm trước, Huyền Nữ cũng biết, nhưng đó là mệnh số của chưởng quầy Ly, bà không thay đổi được, chỉ có thể chờ. Không ngờ chờ tám trăm năm, lại chờ được một chuyện tệ hơn. Bị tình yêu làm tổn thương lần đầu đó là đả kích, chịu lần thứ hai chính là hủy diệt, nha đầu kia sao chịu được!
Huyền Nữ thấy chưởng quầy Ly đi ra thì không khỏi sửng sốt, nhìn khuôn mặt nàng vô cùng tiều tụy nhưng lạnh nhạt, không giống bộ dáng như muốn nổi điên, Huyền Nữ không đoán được nàng đau đớn đến chết tân, hay là bình yên trước cơn bão táp.
“Cô cô.” Chưởng quầy Ly đi đến bên Huyền Nữ, thản nhiên nói,“Con muốn đến đỉnh núi ngồi một lát.”
Huyền Nữ nhíu mày, gật đầu đồng ý. Bà không dám thả lỏng cảnh giác, xa xa đi theo chưởng quầy Ly lên đỉnh núi, nhìn chưởng quầy Ly ngồi phía trên vách đá, ngơ ngác nhìn biển mây dâng lên.
Chưởng quầy Ly cởi hài, ngồi trên vách đá, thả hai chân vào trong biển mây, trong lòng và dưới chân đều trống rỗng. Âm thầm cầm viên nguyên thần trong lòng bàn tay. Nàng sẽ nghĩ cách lừa Huyền Nữ đến thiên đình, đưa nguyên thần này vào trong giếng Luân Hồi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tiem-quan-tai-pho-tay/304726/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.