Thẩm Như Như thấy vết thương của cô ta nặng như vậy, lập tức dán cho cô ta một lá ‘bùa cầm máu, sau đó gọi xe cấp cứu. Sau khi gọi Mạch Mạch đến giúp nâng người đặt lên ghế, cô vòng ra phía sau quầy tìm hộp thuốc gia đình. Bình thường, cô rất chú ý đến vấn đề về sức khỏe, trong hộp thuốc không chỉ chuẩn bị một số loại thuốc thường dùng, mà còn có đầy đủ các dụng cụ để xử lý vết thương.
Hiệu quả của ‘bùa cầm máu rất tốt, miệng vết thương của Từ Viên Viên đã ngừng chảy máu. Thẩm Như Như dùng cồn sát trùng miệng vết thương và dùng băng gạc quấn lại. Sau đó quay lại dặn Mạch Mạch đi lấy một chậu nước giếng.
Nước giếng rất lạnh, Thẩm Như Như thả một chiếc khăn sạch sẽ mới tinh vào trong, đồng thời nhìn Hoa Thu Nhiêu nói: “Dì à, dì lau vết máu trên người cô ấy đi, trời lạnh như vậy, máu sẽ đông rất nhanh, lát nữa không dễ lau đậu”
Hoa Thu Nhiêu lao đến bên người Từ Viên Viên giống như vừa tỉnh mộng, nắm lấy tay cô ta rồi khóc lóc. Mỹ nhân khóc đều là hoa lê đái vũ, từng giọt nước mắt của bà ta rơi xuống đất, gương mặt trang điểm vẫn như cũ, không bị nhòe một chút nào, đôi mắt đỏ hoe đầy oán hận nhìn chằm chằm Thẩm Như Như: “Cô đã làm gì con bé?”
*hoa lê đái vũ: Giống như hoa lê dính hạt mưa. Vốn miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương quý phi. Sau này được dùng để miêu tả sự kiều diễm của người con gái.
Thẩm Như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tiem-tap-hoa-am-duong/1803915/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.