Nhìn thấy răng sún của em —— nếu như người khác nói câu nói này, Lâm Đông nhất định sẽ thu lại nụ cười, giấu răng sún đi, không cho người ta nhìn thêm chút nào. Nhưng lời này là do Mục Hưng Hà nói, Mục Hưng Hà không giống với người khác, Lâm Đông vẫn cười như cũ,nói: "Không lâu nữa em sẽ hết sún răng cho xem."
Mục Hưng Hà hỏi: "Không lâu nữa là khi nào?"
Lâm Đông suy nghĩ một chút, trả lời: "Một tháng."
"Tại sao lại là một tháng?"
"Bởi vì bây giờ răng mới của em đã nhú ra rồi."
"Nhú ra à?"
"Dạ, nhú ra lâu rồi, em liếm được rồi."
"Cho anh xem một chút, sau này đừng liếm răng mới mọc, nếu không nó sẽ mọc chậm hơn. Lại đây, anh xem một chút."
Lâm Đông lập tức chạy tới đứng trước mặt Mục Hưng Hà.
Mục Hưng Hà lập tức nâng khuôn mặt nhỏ của Lâm Đông, nhìn vào trong miệng Lâm Đông, quả nhiên thấy ngay chỗ nướu non mềm có nhú lên một cái răng bé tí tẹo, đặc biệt đáng yêu, cậu cao hứng nói: "Đúng là nhú lên rồi."
"Dạ, chờ nó lớn rồi, em sẽ hết bị sún răng."
"Đúng, em sẽ lại đẹp như lúc đầu."
"Em đẹp không?"
"Rất đẹp."
"Em có đồng hồ đeo tay đẹp không?"
"Em đẹp hơn đồng hồ đeo tay."
"Nhưng em cảm thấy đồng hồ đeo tay cũng đẹp mà."
Mục Hưng Hà gật đầu nói: "Đúng, em có đồng hồ đeo tay, sau này sẽ không về trễ, mẹ em cũng sẽ không bị bệnh nữa."
Lâm Đông vô cùng vui vẻ, nói: "Vậy em cầm cho mẹ em nhìn."
Mục Hưng Hà đứng lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tiem-tap-hoa-cua-nhoc-con/1558908/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.