Tiêu,
Tiêu chắc rồi!
Bị người lớn phát hiện!
Hạ Tiểu Xuyên cùng Kỳ Kỳ hay khóc nhè đều bị doạ không dám khóc, đôi mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm Mục Hoài An, Mục Hoài An đầu tiên hỏi Hạ Tiểu Xuyên cùng Kỳ Kỳ: "Té đau không?"
Hạ Tiểu Xuyên cùng Kỳ Kỳ lắc đầu, nhanh chóng bò dậy, cực kỳ linh hoạt bò đến trên giường, chen chúc ngồi chung với Lâm Đông, Mục Hưng Hà, Tưởng Tiểu Quân, sợ hãi nhìn chằm chằm Mục Hoài An.
Mục Hoài An xác định Hạ Tiểu Xuyên cùng Kỳ Kỳ không có chuyện gì xong, khom lưng nhặt máy chơi điện tử lên, nhìn qua, hỏi: "Đây là máy chơi điện tử của ai?"
Mục Hưng Hà không nói lời nào.
Mấy người Lâm Đông cũng không dám nói lời nào.
"Hưng Hà." Mục Hoài An lạnh lùng gọi.
Mục Hưng Hà sắc mặt nghiêm túc mà nhìn về phía Mục Hoài An.
Mục Hoài An lần thứ hai hỏi: "Máy chơi điện tử của ai?"
Mục Hưng Hà nhỏ giọng mà đáp: "Dạ của con."
"Từ đâu ra?"
"Dạ mua." Giọng Mục Hưng Hà lại nhỏ mấy phần.
"Ai mua?"
"Con mua."
"Tiền ở đâu ra?"
"Bà ngoại cho con ạ."
"Bao nhiêu tiền?"
"Dạ năm mươi đồng."
Năm mươi đồng tiền? Một đứa nhỏ chưa tới tám tuổi dám cầm năm mươi đồng lén lút đi mua máy chơi điện tử, lá gan lớn quá nhỉ, Mục Hoài An bắt đầu nóng nảy, cất cao âm thanh: "Xuống đây cho tao!"
Mục Hưng Hà sợ sệt: "Con không xuống, con xuống ba sẽ đánh con."
Mục Hoài An không hề bị lay động, nghiêm mặt hỏi: "Mày có xuống hay không hả?"
Mục Hưng Hà: "Con không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tiem-tap-hoa-cua-nhoc-con/1558980/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.