Đồng thời, trong Nam Trai của Quốc Tử Giám, dãy nhà học trò ở học xá Đinh vẫn còn rất náo nhiệt.
Phòng của Quốc Tử Giám là giường chung, một dãy giường được xây dọc theo tường, mỗi phòng ở mười hai người, người đông lại chật chội, mỗi phòng đều ồn ào.
Có người hát vang, có người đọc sách lớn tiếng, còn có người đột nhiên nhấc bạn học lên rồi đâm vào cột.
Hôm nay, các học tử ở học xá số Đinh vừa mới từ nhà trở về không lâu, đa số đều đang sắp xếp quần áo, trải giường, cũng có người mang theo rất nhiều đồ ăn từ nhà đến.
Lư Phưởng hôm nay đến muộn, bấy giờ mới lấy ra một ít đồ ăn khô và đồ ăn vặt mà cha nương chuẩn bị cho hắn từ trong bọc đồ.
Vừa nghe thấy tiếng giấy dầu kêu sột soạt khi lấy ra, phía sau và xung quanh hắn đột nhiên xuất hiện rất nhiều cái đầu sáng lên như đèn xanh, hắn còn chưa kịp phản ứng, đã bị đám sói đói cùng phòng xông vào vây lấy:
"Cho ta xem chút nào? Nương chúng ta lại mang gì đến? Bánh bao nướng! Ôi! Còn có bỏng gạo! Cho ta một cái, cảm ơn nương chúng ta nhé!"
Đợi hắn hoàn hồn, trong tay chỉ còn lại chiếc vỏ bọc nhàu nát, trống rỗng.
"Một lũ khốn kiếp, một miếng cũng không chừa cho ta!" - Lư Phưởng vừa bi phẫn vừa tức giận, "oa nha nha" la lên cũng xông vào.
Sau khi đánh nhau một trận, bánh bao ăn hết, lũ nhóc con này lại đói, bèn lại bắt đầu bốc thăm xem ai sẽ ra ngoài mua đồ ăn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tiem-tap-hoa-nho-ben-quoc-tu-giam/2888055/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.