Tân Tấn thiếu chút nữa liền bị nụ cười đó làm cho thần hồn điên đảo, nhưng mà anh cố gắng trấn định mình, khắc chế tâm tình muốn hôn cô, "Ái Toa, để anh xem là chuyện gì đã?"
"Tôi hi vọng bắt đầu từ bây giờ, anh không cần xuất hiện trước mặt tôi."
"Ái Toa, rất xin lỗi." Tân Tấn nắm tay Ái Toa, "Anh không thể thực hiện theo yêu cầu của em."
"Đáng chết!" Ái Toa chửi một tiếng, tay bỏ tay Tân Tấn ra, tức giận xoay người rời đi.
--- ------ ------ ------ -------
Cô đã nói với Tỏa Kiều, đem anh trở thành người vô hình, nhưng là nếu anh còn lẫn quẫn trước mặt cô, cô sẽ thật sự chịu không nỗi.
Một tháng sau, Ái Toa cuối cùng cũng không nén được tức giận, cô đi xuống ngồi trước mặt anh, sắc mặt cực kì khó coi. "Tân Tấn, anh biết tôi không muốn gặp anh, anh còn mỗi ngày đều tới? Tôi lần trước không phải đã nói với anh rồi sao?"
"Em không phải hy vọng không gặp lại anh sao?" Anh cười, "Nếu là như vậy, vậy sao em vẫn còn ngồi trước mặt anh. Em kêu anh không cần phục vụ, anh liền ngoan ngoãn ngồi đây."
"Anh——" Ái Toa cực kỳ tức giận, cô nhìn Anh Đào làm nũng trong lòng anh, cô thật sự muốn bắt Anh Đào đi.
Nó vong ơn phụ nghĩa! Là cô nuôi nó, nó thế nhưng lại dựa sát vào Tân Tấn, cô không thể tưởng tượng được thời điểm cô trộm nó đi, bộ dáng nó đáng thương cỡ nào.
Mặc dù được ăn, được ngủ, nhưng là trên người nó cực kì bẩn, nếu không phải là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-dat-cuoc-cua-tong-giam-doc/566451/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.