"Vù!"
Một người đàn ông mặc đồ xanh chậm rãi bước lên đỉnh núi Hoành Lan, một giọng nói lạnh lùng vang từ xa xa tới: "Mời Diệp đạo hữu lên đỉnh núi trò chuyện".
Vô số ánh mắt đều dồn vào Diệp Thành đang ngồi bên bờ sông.
Đám người Vô Thiên Phật cũng nhìn qua với ánh mắt lạnh lùng.
Diệp Thành liên tiếp giết những người đứng đầu của các thượng tông, đám người Vô Thiên Phật chỉ muốn nghiền nát Diệp Thành.
Nếu không phải nể mặt Vấn Kiếm lão tổ thì họ đã ra tay từ lâu rồi.
"Sư phụ".
Đến lúc này, Lâm Cửu Nhi cuối cùng cũng không thể dằn được sự lo lắng trong lòng, vội nhìn về phía Diệp Thành, khuôn mặt trắng bệch.
"Yên tâm đi, cứ xem sư phụ làm thế nào để dùng một tay đè bẹp cả giới tông môn thượng cổ".
Diệp Thành bật cười ha hả, tay áo anh cuộn lên.
Ầm ầm!
Một con rồng nước vọt lên từ trong sông Thương Lan.
Diệp Thành giẫm lên con rồng nước rồi bay thẳng lên.
Nước sông Thương Lan cuồn cuộn, cuối cùng biến thành một cột nước xuyên thấu trời xanh, cao cả vạn mét.
Diệp Thành giẫm lên nó lên thẳng đỉnh núi Hoành Lan.
Thấy cảnh này, đồng tử mọi người đều co rụt lại.
Cho dù là đám chưởng giáo của thất đại huyền môn cũng khẽ nhíu mày.
Tuy họ chưa từng thấy Diệp Thành ra tay nhưng chỉ dựa vào cách anh sử dụng đạo thuật đơn giản nhẹ nhàng như thế này là họ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-de-trung-sinh/1545440/chuong-644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.