Dao Nhi trừng to hai mắt, tay nhỏ quơ quơ.
Lúc này, Tiêu Thanh Vũ đã được công nhận là cường giả mạnh nhất Hoa tộc, cũng là Thần thủ hộ của thành Nam Hoa, vô số người sùng bái và kính trọng hắn.
“Yên tâm đi, Dao Nhi nhà ta lợi hại như vậy, nhất định sẽ được chọn!”
Diệp Thành nhỏ giọng an ủi, trong mắt là tia sáng biến ảo không ngừng như thể anh đang suy tư gì đó.
“Vâng!”
Dao Nhi vô cùng tự tin gật đầu.
Kế tiếp, cô bé nói rất nhiều về những chuyện thú vị của hàng xóm, cuối cùng thì ngáp một cái, vô thức ôm lấy cánh tay Diệp Thành, ngủ mất.
Dù trong giấc mộng, bàn tay nhỏ bé vẫn túm chặt Diệp Thành, sợ anh rời đi.
Thấy gương mặt nhỏ nhắn của Dao Nhi ngủ chảy cả nước miếng, ánh mắt Diệp Thành càng thêm hiền lành.
Vốn dĩ với tính cách của anh thì đã rời đi thành Nam Hoa và quần đảo Nam Ngọc từ lâu để tìm kiếm nguyên liệu cấp Thần, tu luyện ra thần thể cuối cùng của Thiên Đế nhưng cũng vì cô bé này, anh là kéo dài thời gian, trong lòng lại có chút luyến tiếc cuộc sống hiện tại.
“Thôi, xong chuyện Hoa tộc thì đi cũng được!”
Diệp Thành thở dài, trong lòng bàn tay vô thức tỏa ra hào quang.
Trong hào quang sáng rực kia, một tiếng rồng ngâm vang lên dữ dội.
Ngay sau đó, một bóng rồng nhập vào cơ thể Dao Nhi.
Ảo ảnh hình rồng vừa hiện thì một luồng uy áp mênh mông cổ xưa giáng xuống căn phòng, vảy rồng hiện rõ, mây mù vờn quanh, hai mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-de-trung-sinh/1545907/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.