Tên đệ tử đó tên Mục Lăng Phong, cũng là một đệ tử tinh anh thuộc thế hệ mới của Cổ Kiếm Môn, muốn thực lực có thực lực, muốn chống lưng có chống lưng.
Mọi người đều biết gã và Mục Nguyên Đức là hai cánh tay đắc lực của Mục Tinh Thần.
Gã tức giận khiến tất cả mọi người trong hội trường đều không dám thở mạnh.
"Chú Nham, chú đưa người đó đến đây".
Mục Tinh Thần vẫn bình tĩnh ung dung.
Anh ta bưng tách trà lên uống, thuận miệng dặn dò.
"Vâng thưa thiếu chủ".
Người đàn ông trung niên đứng sau Mục Tinh Thần nghe vậy liền cúi người nói.
Người đàn ông này là tài xế của Mục Tinh Thần, ông ta đứng đó, trông không hề bắt mắt.
Nhưng khi ông ta vừa đứng dậy, một luồng sức mạnh đã xé gió mà đi, kéo dài trên không trung.
"Cao thủ mạnh, quả thực là cao thủ mạnh.
Cho dù không phải Kim Đan thì cách cũng không còn xa nữa.
Hơn nữa nhìn lòng bàn tay lộ ra ngoài của ông ta, e là còn luyện cả ngoại công nữa, hơn nữa đạt đến cảnh giới vô cùng cao siêu.
Tu cả nội ngoại kết hợp như thế, quả thực là vô cùng đáng sợ".
Trong sảnh cũng có cao thủ của các gia tộc, thấy cảnh này sắc mặt họ đều thay đổi, khẽ hô lên trong lòng.
Một cao thủ mạnh tu cả nội công và ngoại công, gần như không thua kém Kim Đan bao nhiêu thế này mà lại là vệ sĩ của Mục Tinh Thần, có thể thấy Cổ Kiếm Môn ở Đông Nam mạnh mẽ thâm sâu vô cùng, vượt quá sức tưởng tượng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-de-trung-sinh/1546020/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.