Lúc này, từ cửa ra vào truyền tới âm thanh ầm ĩ, Khổng Gia Minh đã tới.
“Cộp… cộp… cộp!”
Từng tiếng giày da va chạm với nền nhà giống như chuông báo tang khiến mấy người Hiệp hội thương mại liên hiệp Hoa Đông run rẩy không ngừng, thậm chí có người dao động con ngươi, có vẻ đang chuẩn bị làm phản.
Rất nhanh, một thanh niên nho nhã được mọi người vây quanh tiến vào.
Dù anh ta không nói lời nào nhưng dường như bản thân đã là trung tâm của cả sảnh.
Ánh mắt mọi người tập trung trên người anh ta, dù là gia chủ nhà họ Ngụy ở trước mặt người thanh niên này cũng phải cúi đầu thấp hơn một chút.
Anh ta tới gần, ánh mắt đảo qua Ngụy Á Long và Khổng Nguyên Vĩ, vẻ mặt lạnh nhạt như đó không phải em trai mình.
Thấy cảnh này thôi, Diệp Thành đã thầm gật đầu.
Lòng dạ của Khổng Gia Minh hiển nhiên thâm sâu hơn Ngụy Tu Văn một chút mà anh ta còn trẻ hơn Ngụy Tu Văn cả hai mươi tuổi.
“Kẻ hèn là Khổng Gia Minh, không biết anh là?”
Khổng Gia Minh liếc nhìn Diệp Thành, dù sao ở đây, chỉ có Diệp Thành ngồi nguyên tại chỗ đùa giỡn với cô bé kia.
Còn những người khác, dù là Lam Thải Nhi thì đều lo lắng ra mặt.
Mà lúc này, Ngụy Tu Văn đứng cạnh đã cười lạnh: “Vị này chính là Diệp Thành tiếng tăm lừng lẫy.
Gia Minh, chắc cậu không biết, trong nửa năm qua, vị này đã liên tục thâu tóm nhà họ Thẩm ở Giang Thành, nhà họ Trình ở Tô Nam, nhà họ Tào ở Tô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-de-trung-sinh/1546180/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.