Từ biệt Tùng lão, rời đi thần miếu.Thanh Bình lễ nghi chu đáo, tiễn hắn đến cửa.Tô Đình xoay người lại thi lễ, nói tiếng cám ơn rồi muốn rời khỏi.Đúng lúc này lại nghe thấy Thanh Bình lên tiếng hỏi thăm: " Vương công tử luôn đi cùng ngươi kia, thân sinh mẫu thân của hắn là em họ gia chủ Tôn gia."Tô Đình dừng lại, quay đầu nhìn Thanh Bình.Sắc mặt Thanh Bình không hề thay đổi, tiếp tục nói: "Tôn gia chính là nhà năm đó đoạt cửa hàng nhà ngươi."Tô Đình cười nói: "Gần đây hình như ngươi khá là quan tâm ta."Thanh Bình thoáng lắc đầu, nói rằng: "Ngươi không nên hiểu lầm, ta cũng không phải giám sát ngươi, mà là lần theo tung tích do cao nhân Cổ đạo kia lưu lại, thế mà lại hướng về Tôn gia.""Tôn gia?" Con ngươi Tô Đình co rụt lại, trong lòng chấn động."Manh mối còn khá cạn, tạm thời không tiện kết luận." Thanh Bình nói thế rồi trầm ngâm dặn dò: "Nhưng trước đó, ngươi tốt nhất nên cách xa Vương công tử kia một chút, để tránh rơi vào bẫy của người khác.""Đa tạ lão huynh nhắc nhở." Tô Đình gật đầu, chợt lộ ý cười, nói: "Chỉ có điều, ngươi có từng gặp qua, trong số người tu hành chúng ta, có ai rơi vào tay một tên công tử bột thế tục không?"Thanh Bình hơi biến sắc, cẩn thận đánh giá Tô Đình một phen, trầm giọng nói: "Ngươi quả thật đã đặt chân lên con đường tu đạo này?"Tô Đình chỉ mỉm cười, coi đó là ngầm thừa nhận.Trong lòng Thanh Bình không khỏi có chút chấn động, ánh mắt thay đổi, có vẻ không bình tĩnh lắm.Tô Đình lẳng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-dinh-phong-dao-truyen/583576/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.