Giờ khắc này, Từ Huyền sinh ra cảm giác rất quỷ dị, giống như đối mặt với chính mình, không phải một con linh sủng, mà là một con cáo già.
- Nếu chủ nhân phải rời đi, dẫn ta cùng đi đấy, bằng không thì, Minh Tước còn buồn ngủ...
Mí mắt của Minh Tước, sau đó nhắm lại.
Còn muốn ngủ?
Thiếu chút nữa Từ Huyền đã bạo phát ngay lập tức.
Bá!
Hư ảnh màu vàng nhoáng lên, Minh Tước cảm giác thân thể nhẹ hơn, bị Từ Huyền thò tay cầm lên.
Trên người của Minh Tước có quang diễm màu hồng quấn quanh, đủ tạo thành thương tổn lớn lao với đa số Nguyên Đan, nhưng Từ Huyền thò tay vuốt ve lông vũ của nó, hoàn toàn không bị tổn thương chút nào.
- Chủ nhân..., ta còn muốn ngủ.
Con mắt vốn u lãnh như nước sơn đen của Minh Tước, giờ phút này lại hơi ngập nước.
Từ Huyền mặt không biểu tình, trực tiếp đem con điểu này ném vào trong không túi trữ vật linh sủng.
Băng Tạch...!
Mà cái túi trữ vật linh sủng kia, bỗng dưng bạo liệt ra, hóa thành mảnh vỡ cháy đen.
Gương mặt của Từ Huyền rung động không ít, bởi vì túi trữ vật linh sủng này, căn bản không chịu tải được linh sủng cấp bậc quý hiếm.
Minh Tước chớp động đồng tử như trân châu đen, vẻ mặt như người vô tội.
Nhưng chuyện này, không làm khó được Từ Huyền.
Hắn rất nhanh đi đến nhà kho dưới mặt đất của Thiên Ky Cổ Thành, cùng Thiên Cơ lệnh phá vỡ cấm chế.
Trong nhà kho lờ mờ này, có đặt một đóng túi trữ vật, đẳng cấp từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-ha-phong-bao/2469959/chuong-664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.