Lúc này Phong Vũ chưởng tôn đang cùng Đông Phương Uy chiến đấu, thấy thê tử bị công khai làm nhục như vậy, mắt như tóe lửa, toàn thân rung lên bần bật, uất nộ giao thoa, "ộc" một tiếng lại thổ ra một ngụm máu lớn, vừa thất thần, liền bị Đông Phương gia chủ đánh rơi xuống uyên thâm.
Đông Phương Uy thừa thắng truy kích, khóe mắt liếc nhìn Đông Phương Bá, hừ lạnh nói:
- Nghiệt tử này, làm mất hết thể diện của ta.., nhưng, chiêu này của nó cũng có tác dụng.
Lúc này, chúng đệ tử Phong Vũ Môn vừa nhục vừa sợ, tia hi vọng cuối cùng trong lòng cũng mất, hoặc điên cuồng mất kiểm soát, hoặc từ bỏ đấu tranh.
Các đệ tử vừa chạy khỏi tiên môn được một đoạn, thân hình cũng cứng đờ bất động, mắt lấp lánh kinh hãi và thù hận vô hạn.
- Sư tôn.
Lạc Phong toàn thân run rẩy, mắt như tóe lửa, lóe hiện hận ý khắc cốt ghi tâm, "bịch" một tiếng ngã quỵ xuống đất.
- Sư mẫu...
Bọn Vân Viễn Hạng thân hình run rẩy, trong lòng nộ hận đến cực điểm.
- Tên súc sinh này!
Từ Huyền nghiến răng, ôm Du Cầm vào trong lòng, không để thuần chấn thiện mỹ nàng nhìn thấy cảnh tượng này.
Hà sư cô vốn dĩ trong môn, đối với chúng đệ tử đều thập phần yêu mến, thời điểm tiêu diệt Huyết linh đạo, từng đích thân đến đưa linh đan trị thương, đến Từ Huyền cũng thập phần tôn kính nàng.
Đột nhiên, thù hận phẫn nộ đối với Đông Phương Bá, vọt lên một cực hạn chưa từng có, thậm chí còn vượt qua Từ Đại Hổ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-ha-phong-bao/2470887/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.