Tiên họa trước mắt – Nhạc Thiên Nguyệt Rồng ngâm phá chướng nhật nguyệt ra (2) Tầng mây bị một móng rồng to như ngọn núi nhỏ xé rách, nắng vàng chiếu xuống dọc theo cái móng đó, vảy rồng hoàng kim phản chiếu dưới ánh mặt trời tỏa ra ánh sáng chói mắt. Đám hắc khí yêu tà mới vừa rồi không ai bì nổi lúc này bị kẹp chặt trong móng rồng khổng lồ này. “Hừ hừ…!!” Phương Chi Long đã hoàn toàn trở thành thây ma, gương mặt vặn vẹo, gào rít liên tục, giãy giụa đạp đá lung tung nhưng không cách nào thoát khỏi gông cùm xiềng xích của thần thú thượng cổ. Cùng với một tiếng ngâm dài ngạo mạn, kim trảo siết chặt lại —— thân xác cháy đen của Phương Chi Long cứ thế mà bị nghiền thành bột mịn dưới sức mạnh của loài rồng. Hắc khí tiêu tán, huyễn giới lại là một mảng mây sáng trời trong, gió lặng sóng ngừng. Lận Phụ Thanh cảm thán: “Không hổ là uy lực của ngũ trảo kim long.” Đuôi rồng vươn đến sau lưng bọn họ đỡ lấy thân thể đang rơi. Thần hồn trở về, Phương Tri Uyên mở mắt, ánh sáng vàng nhạt phủ trên hàng mi. Lận Phụ Thanh nhẹ giọng: “Phương Tiên Thủ, tiểu long của ngươi đây à?” Phương Tri Uyên ngẩng đầu nhìn trời, nói: “Vật kia, ta nói tiểu long mang đến cho ngươi.” Trên tầng mây lại vang lên tiếng rồng ngâm, hai luồng sáng chói mắt từ trên trời rơi xuống. Dị biến xảy ra, bên trong huyễn giới này rõ ràng đang là ban ngày ban mặt, khi hai luồng sáng kia xuất hiện lại chuyển thành đêm tối mênh
Edit: chi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-hoa-truoc-mat-nhac-thien-nguyet/2862189/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.