Gần đây Cao Gia Thành rất lạnh nhạt với cô, dù là cô làm gì đi đâu cũng không quan tâm. Thái độ rất thờ ơ, Giai Kỳ tự nhủ, có lẽ trạng thái này mới đúng là bản chất của cuộc hôn nhân.
"Chúng ta ly hôn đi." - Hắn lạnh lùng nói, ánh mắt nhìn ra bên ngoài sân.
Giai Kỳ trừng mắt khó hiểu: "Ly hôn?"
Một ngày đẹp trời vừa mới thức giấc, Giai Kỳ tinh thần bỗng chốc chấn động,
Hắn ngập ngừng rồi lại kiên định: "Anh... Anh... Chúng ta kết hôn vì mục đích thương mại. Bây giờ nhà họ Tống đã đứng vững trên thương trường. Nhiệm vụ của em đã kết thúc. Anh trả em về với cuộc sống tự do của em."
Lời hắn vừa nói ra làm Giai Kỳ bừng tỉnh, khoảng thời gian tốt đẹp vừa qua như một giấc mộng, mở mắt liền tan biến. Mục đích giúp Tống gia vững mạnh đã hoàn thành, Cao Gia Thành nói đúng, thời điểm kết thúc đã đến tuy nhiên tận sâu trong lòng của hắn và cô đều cảm thấy day dứt khôn nguôi.
"Được rồi, đơn đâu." – Giai Kỳ trả lời hắn, cố ngăn cho giọng mình không run lên.
...
Tất cả tài sản chung hoàn toàn thuộc về Giai Kỳ, chân vừa bước ra khỏi tòa án cô hít thở sâu, phiên tòa diễn ra nhanh chóng không một chút do dự, Cao Gia Thành đã rời đi ngay sau đó. Giai Kỳ một mình bước ra chiếc Porsche trắng quen thuộc, cô quyết định trở lại Mỹ và học Thạc sĩ.
Buổi chiều, Giai Kỳ một mình kéo vali ra phi trường, cô không nói với Cao Ý và Tần Duệ, chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-hon-hau-ai-ngu-hoa-hoa/1358937/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.