Tần Duệ nằm dài trên ghế, dường như đã ngủ được một giấc thì Cao Ý mới xuất hiện, trên tay xách hai ba cái túi giấy, Cao Ý thở không ra hơi nói: "Mọi người xem tớ mang đến cái gì nè."
Giai Kỳ búi mái tóc dài lại rồi xem đồ mang Cao Ý mang đến, Tần Duệ cầm từ trong túi ra một chiếc váy hai dây làm bằng chất liệu lụa thượng hạng, há hốc mồm: "Cao tiểu thư, cậu mua cái quái gì vậy?"
Giai Kỳ cũng khó hiểu với mấy bộ đồ quyến rũ mà Cao Ý mang đến, từ nhỏ đến lớn Giai Kỳ chưa bao giờ mặc những loại quần áo kiểu này, chỉ nhìn thôi mặt cũng phát đỏ.
"Lấy độc trị độc, muốn trị trà xanh thì chị dâu phải làm trà..." – Cao Ý chưa kịp dứt lời thì Tần Duệ đã chen ngang "Thôi đi, nhìn kì chết đi được."
Cao Ý quát: "Cậu thì biết cái gì, nhìn Tiểu Bạch đi, vừa trắng vừa mềm, mặc cái này thì chấp mười Hiểu An cũng không đấu lại nổi."
Tần Duệ nghe Cao Ý nói vậy, trong đầu tự tưởng tượng ra hình ảnh Giai Kỳ mặc bộ đồ lụa, tim cũng đập mạnh hơn, chỉ trong thoáng chốc suy nghĩ ấy đã biến mất. Cậu không nghĩ tới hay chính xác hơn là không dám suy nghĩ nữa.
Giai Kỳ nheo mắt, nửa muốn từ chối kế hoạch của Cao Ý nửa lại muốn đánh cược xem là người vợ danh chính ngôn thuận là cô hay nữ thần tượng kia sẽ chiến thắng. Giai Kỳ đập tay lên bàn với ánh mắt ngỡ ngàng của Tần Duệ và Cao Ý: "Được".
"Xoảng", tiếng rơi vỡ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-hon-hau-ai-ngu-hoa-hoa/1358974/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.