Mấy gã tu sĩ đứng ở trước cửa Tiên Hồng Y Quán nhìn lên bảng hiệu bàn luận. Dẫn tới Dương Phàm hắn rơi vào trầm tư suy nghĩ.
- Hừ! Bảng hiệu này ẩn chứa đạo lý đại đạo độc đáo. Đâu phải ai ai cùng có thể thành công ngộ đạo?
Từ phía sau hai gã tu sĩ này đi tới một thiếu niên, tuổi tác chừng mười bốn mười lăm tuổi
- Ngươi là ai?
Hai gã tu sĩ nghiêng đầu nhìn lại, phát hiện người tới là một tu sĩ còn rất trẻ, nhưng tu vi của đối phương lại cao hơn bọn hắn.
- Ta là học đồ của Tiên Hồng Y Quán.
Thiếu niên với giọng điệu cực kỳ bình thản nói.
- Học đồ?
Hai gã tu sĩ có chút khó có thể tin, Thương Vân mới mười bốn mười lăm tuổi, liền có được tu vi Luyện Khí đại viên mãn. Thiên phú như thế cho dù đặt ở trong bất cứ thế lực nào cũng là tân tú thiên tài của thế hệ mới.
- Xinxin hỏi, bảng hiệu này thật sự có thể giúp người ta ngộ đạo sao? Chúng ta là nghe tiếng mà đến.
Trong đó một gã tu sĩ ấp a ấp úng nói. Thương Vân thoáng dịu giọng, nói:
- Có thể! Nhưng chỉ có số rất ít người có ngộ tính mới có thể từ trong đó thu được đột phá, hạng người bình thường thì chỉ có thể lực bất tòng tâm.
Hai gà tu sĩ này vừa nghe lời ấy, sắc mặt lập tức càng thêm ủ rủ.
- Thần y đại nhân! Ngài ra đây à?
Thương Vân xoay chuyển ánh mắt đột nhiên nhìn thấy Dương Phàm đứng ở cửa hơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-hong-lo/2343262/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.