Đang khi Trương Hằng và Hà Y Tú nhìn nhau mà cười. Hoa Ngữ Môn chủ đứng ở bên cạnh lại nhíu mày. nói với Hà Y Tú:
- Y Tú. ngươi nhận thức vị Trương đạo hữu vô (si)... này từ khi nào?
Từ khi gặp mặt tới giờ ấn tượng của Hoa Ngữ Môn chủ đối với Trương Hằng cực kém. giờ phút này phát hiện tên vô sỉ này lại sớm quen biết Hà Y Tú. trong lòng lại càng buồn bực. Nguyên nhân buồn bực chính là một nữ nhân nổi trội xuất sắc như Hà Y Tú lại có quan hệ không rõ ràng nào đó với Trương Hằng.
- Bẩm môn chủ, hắn là một cố nhân của ta mười năm trước, lúc trước chúng ta từng cùng chung hoạn nạn.
Hà Y Tú đỏ mặt, không dám nhìn về phía Trương Hằng nữa, giải thích với Hoa Ngữ Môn chủ.
- Tú nhi, hiện tại ngươi đã thành công Kết Đan. tiềm lực ngày sau không thể đo lường, không thể kết giao với một ít người thân phận không rõ. Nếu xảy ra sai lầm gì. ta ăn nói thế nào với người mẹ đã chết của ngươi?
Trong mắt Hoa Ngữ Môn chủ lộ ra một tia nhớ lại và hối hận đối với chuyện cũ, lại trìu mến nhìn Hà Y Tú vài lần. Trong lòng thầm hạ quyết tâm nhất định không thể để tên háo sắc Trương Hằng này tiếp cận Hà Y Tú.
- Hoa Ngữ Môn chủ, ta nghĩ ngươi hiểu lầm rồi. Lúc trước ta cùng Hà tiểu thư chẳng qua là quan hệ bằng hữu bình thường, cùng không phải như trong tưởng tượng của ngươi.
Trương Hằng trịnh trọng nói với Hoa Ngữ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-luyen-chi-lo/713924/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.