Lập tức Dư Tắc Thành cảm thấy vô cùng đau đớn, cảm giác đau này là đau tận xương cốt đúng nghĩa, là không thể chịu đựng được. Đó cũng là nỗi đau đến từ sâu trong linh hồn, ngoại trừ kêu thảm thiết ra không có biện pháp nào có thể chữa khỏi.
Lập tức bên trong thế giới Bàn cổ tụ tập một hư ảnh. Ba hồn bảy vía của Dư Tắc Thành ở trong cơ thể dung hợp cùng thế giới Bàn cổ. Thế giới Bàn Cổ chính là Dư Tắc Thành, Dư Tắc Thành là thế giới Bàn cổ, cho nên hư ảnh này mới hình thành.
Sau khi hư ảnh xuất ra, ba hồn bảy vía Dư Tắc Thành không thay đổi, chỉ là yếu ớt hơn một chút. May là mới vừa rồi hấp thu không ít hồn lực, nếu không Dư Tắc Thành đã hôn mê ngay tại chỗ.
Hồn phách kia bị lôi ra, kéo vào trong hồn lô bắt đầu tế luyện. Lần này chỉ có một mà thôi, nháy mắt đã hoàn thành quá trình, sau đó bay vào trong Hóa Si điện, biến thành một Tinh Linh Tiên Tử.
Tinh Linh Tiên Tử này chỉ cao ba tấc, ngoại hình chính là dung mạo của thiếu nữ mà hắn giết chết, chẳng qua sau lưng có thêm hai đôi cánh chuồn chuồn, có thể rung động bay lượn. Dư Tắc Thành cố nén đau đớn, lại thở dài một tiếng, xem ra lần đó mình nhổ cỏ tận gốc đã ảnh hưởng rất lớn tới tâm linh của mình. Cho nên sâu trong tiềm thức Tinh Linh Tiên Tử này đã áp đảo Chư Kiền Hồn Si Thú. khiến cho hắn phải giữ nó lại.
Vẫn có một cỗ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-ngao/2218425/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.