Lập tức Dư Tắc Thành bị vây khốn, muốn động cũng không thể được, thậm chí hồn
phách cũng không thể động, nhưng hắn vẫn mim cười. Bời vì người đang bị vây khốn chính
là phân thân Vạn Thân Thái Át Ngầu của hắn. trong phân thân này vô hồn, vừa hay phá giải Lạc Hồn trận của đối phương.
Dư Tắc Thành âm thầm truyền lệnh cho phân thân sử dụng Quy Hư Động Chân Hỗn Nguyên quyết, hình thành lỗ đen Quy Hư Phá Diệt tiêu diệt đối phương.
Sau khi truyền lệnh, ra ngoài dự liệu của Dư Tắc Thành, phân thân của hắn vẫn chưa sử dụng Quy Hư Động Chân Hỗn Nguyên quyết ngay, mà bắt đầu hoạt động tự do, không tuân theo lệnh của hắn.
Phân thân đáp xuống đất, nhìn thoáng qua thế giới xung quanh, hoàn toàn không để ý đạo đạo năng lượng của đối phương đang áp sát dần dần. Y chợt nhặt một đóa hoa dại dưới đất đưa lên mũi, hít nhẹ một hoi, miệng lẩm bẩm:
- Cuộc sống đẹp biết bao, đáng tiếc, tái kiến!
Lúc này Lạc Hồn trận đã vây lại còn không tới ba dặm. y chậm rãi hít sâu một hơi. Thình lình một cỗ dao động thật lớn từ trên người y dâng lên, nháy mất thân hình biến hóa, trở thành một lỗ đen hư vô sâu không thấy đáy, lơ lửng giữa không trung.
Lỗ đen này còn to hơn gần gấp đôi lỗ đen do u Chân Chân Quân biến thành, to chừng sáu trượng, thình lình xuất hiện giữa không trung. Nhìn vào trong đó chỉ thấy vô cùng tăm tối, không thấy gì cả, cũng giống như nhìn xuống vực sâu.
Lô đen này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-ngao/2219628/chuong-807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.