Dư Tắc Thành gật gật đầu, lật sang trang khác của Niết Bàn kinh, lại quát:
- Đạo thứ ba, Ám. Quang là ban ngày, Ám là đêm tối, một ngày một đêm, tức là trọn một ngày.
Rất nhanh không trung trở nên tối đen như mực, hóa thành ban đêm, như vậy có ban ngày, có buổi tối, có sáng sớm, có hoàng hôn, có sáng sớm, có đêm khuya, có trọn một ngày đêm. đây là ngày đầu tiên của thế giới này.
- Đạo thứ tư, Thời Gian.
- Đạo thứ năm, Không Gian.
- Đạo thứ mười một, Khí. Không khí trên chín tầng trời hóa thành bầu trời, ngăn cách trời và biển, lúc này mới tạo nên gió và mây.
Lập tức xuất hiện vòm trời, mây trôi.
- Đạo thứ mười hai, Thổ.
Đại địa trồi lên, mặt đất xuất hiện vô số bùn đất, thế giới Bàn cổ hóa sinh đại lục vô bờ.
- Đạo thứ mười ba, Mộc.
Vạn loại cây cối sinh ra, trường thành rất nhanh.
- Đạo thứ mười bốn, Kim.
Dưới mặt đất, mó quặng kim loại được sinh ra.
- Đạo thứ mười lăm, Thủy.
Sông ngòi, biển cả, mưa, băng tuyết sinh ra.
- Đạo thứ mười sáu, Hỏa.
Ngọn lửa dâng lên, thiêu hủy hết thảy, mang đến sinh mạng mới.
- Đạo thứ mười bảy, Ngũ Hành.
Lập tức Ngũ Hành hợp nhất, bắt đầu không ngừng tương sinh tương khắc, tuần hoàn không ngừng.
- Đạo thứ sáu trăm hai mươi ba, Thần Hi.
Nắng sớm xuất hiện, chiếu rọi khắp nơi.
- Đạo thứ sáu trăm hai mươi bốn, Chính Ngọ.
Lúc thái dương vào chính Ngọ là mãnh liệt nhất, ánh nắng nóng bóng nhất.
- Đạo thứ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-ngao/2219968/chuong-1001.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.