Đây là ý gì, rốt cục Côn Lôn Kính muốn nói cho mình cụ thể chuyện gì?
Dư Tắc Thành bắt đầu suy đoán ti mỉ, nhưng vẫn không biết đáp án. Không biết thì thôi vậy, tiếp tục chiến. Sớm muộn gì mình cũng có thể đánh bại được ảo ảnh này, lúc ấy sẽ biết rốt cục là Côn Lôn Kính muốn gì.
Dư Tắc Thành lại tiến vào, chiến đấu, sử xuất đủ các biến hóa tinh diệu của các loại kiếm pháp, nghiền ngẫm biến hóa kiếm pháp của đối phương, chiến đấu và chiến đấu.
Ba ngươi ngày sau, Dư Tắc Thành trải qua vô số lần thất bại. Tuy rằng đối phương biến hóa kiếm pháp kiếm ý của mình tới cực hạn. nhưng Dư Tắc Thành hoàn toàn có thể nhìn thấu. Duy chỉ có một kiếm thần kỳ kia, thủy chung Dư Tắc Thành vẫn không thể nào tránh được, lần nào cũng bị một kiếm ấy giết chết.
Rốt cục một kiếm này là thế nào, vì sao lại có biến hóa này, biến hóa này là thế nào?
Dư Tắc Thành suy đoán vô số lần, hắn không tin là ảo ảnh của Côn Lôn Kính tạo ra lừa sạt mình, chắc chắn là có ý nghĩa đặc biệt với mình.
Nhất định mình có thể lãnh ngộ được nguyên lý thần kỳ của một kiếm này, nhất định có thể.
Dư Tắc Thành ôm ý nghĩ này, tiếp tục kiên trì, suy đoán từng chút, nghiên cứu phân tích từng chút.
Trên đời không gì khó, chỉ sợ kẻ có lòng.
Kiên trì, kiên trì, chỉ có kiên trì, chỉ có kiên trì.
Chỉ cần kiên trì, nhất định có thể thắng lợi.
Rốt cục tới một hôm linh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-ngao/2220004/chuong-1020.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.