Vương Lâm mỉm cười. Đối vói quái nhân bây giờ hắn cũng không có nhiều địch ý. Mắt thấy tốc độ của đối phương quá nhanh, Vương Lâm không nhịn được cũng muốn thử sức một chút. Vì vậy hắn không nói hai lời, sử dụng tốc độ cực hạn của bản thân, nhanh chóng phóng đi.
Khoảng cách giữa hai người trong nháy mắt thu ngắn. Quái nhân có làn da tay màu lam thấy Vương Lâm đang vọt về phía mình, trong mắt ẩn chứa chiến ý liền cười cạp cap. Lão thấy trong tay đối phương không có thanh tiểu kiếm màu xanh, trong mắt cũng nổi lên chiến ý. Vì vậy, lão quên mất mục đích của mình, nhanh chóng dừng lại, kéo ngay tấm phù màu vàng trên người xuống. Trong nháy mắt, làn khí màu xanh hiện ra bên ngoài cơ thể.
Quái nhân há mồm hít một cái, làn khí màu xanh liền chui vào trong thân thể. Trong nháy mắt khí thế trên người quái nhân bộc phát.
Hai mắt lão lộ vẻ ngưng trọng, há miệng phát ra mấy thanh âm quái dị, giống như định nói với Vương Lâm cái gì đó.
Vương Lâm biết rõ chín tấm phù vàng trên người quái nhân rất cổ quái.
Nếu bị trọng thương, đối phương chỉ cần kéo nó xuống lập tức khỏi ngay.
Từ sau lần dó, Vương Lâm cảm thấy rất hiếu kỳ đối với mấy tấm phù màu
vàng đó.
Bây giờ, đối phương vừa mới kéo tầm phù xuống, thực lực lập tức tăng gấp đôi.
Vương Lâm không nói hai lời, vung hai tay lên, linh lực phân khắp toàn thân. Vào lúc này, khí thế của Vương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-nghich/1559864/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.