Lúc này ba vị chính soái Thiên, Trụ, Hoang đều tự cưỡi yêu thú của mình, đang rong ruổi giữa đại quân yêu binh.
Ba người không có nói chuyện, một cỗ sát lục khí áp lực âm u bao phủ trời đất, theo đại quân quận Thiên Yêu thẳng tới thành Tùng Đào.
Ở quân cánh phải đại quân, Phó soái Mặc Phi mặc áo giáp cưỡi trên một yêu thú giống như là Lân, trong mắt một mảnh bình thản. Ở trên đuôi Lân sau lưng hắn một người trung niên đang đứng. Người này khép hai mắt, thanh kiếm lớn phía sau lưng, cả người theo lân vĩ vung vẩy mà chuyển động, thoạt nhìn rất có vẻ tiên phong đạo cốt.
Đúng lúc này bỗng nhiên từ phía chân trời xa xa nổ vang một đạo sét đánh. Tiếng sét này "ầm ầm" truyền khắp giống như muốn chèn ép sát khí của ngàn vạn yêu binh. Bỗng thấy một người đứng trong luồng sét.
Người này mặc một bộ áo giáp màu đen, thoạt nhìn như Ma Tôn giáng lâm, toàn thân ma khí tung hoành.
Hắn xuất hiện lập tức khiến cho rất nhiều người chú ý.
Hắn đúng là Vương Lâm. Trong phút chốc, ánh sáng lạnh lẽo hiện lên trong mắt Vương Lâm. Hắn bước tới trước một bước, cả người hóa thành sao băng trực tiếp bay từ bầu trời tấn công đến.
Hắn không nói gì, trong lúc phi tới thần thức tản ra, nháy mắt liền tập trung trên người cánh quân phải Mặc phi. Ánh mắt Mặc Phi lạnh lùng xa xa nhìn về phía Vương Lâm. Người đàn ông trung niên phía sau hai mắt vẫn khép chậm rãi mở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-nghich/1560745/chuong-571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.