Cửa cung điện từ bên trong mở ra, Vương Lâm mang theo vẻ mặt mỉm cười nhìn Linh nhi đang khiếp đảm đứng ở đó cười nói:
- Ngươi đến nơi này sớm như vậy tìm ta có việc gì sao?
Nhìn thấy Vương Lâm đi ra, Linh nhi nhẹ nhàng thở phào, vỗ vỗ ngực, nhẹ nhàng nói:
- Tiền bối, trời đã sáng, Thuỷ Linh Tinh buổi sáng rất đẹp, Linh nhi muốn hỏi một chút tiền bối có nguyện ý đi nhìn qua một chút không?!
Nàng nói xong khuôn mặt nhỏ nhắn liền đỏ lên, mặc dù Vương Lâm là tiền bối nhưng nàng nhìn thấy bộ dàng này so với mình cũng không lớn hơn bao nhiêu tuổi, nàng lại mời không rõ ràng như thế không khỏi khiến cho tim đập nhanh hơn, có chút ngượng ngùng.
Vương Lâm nghe lời nói này thu hồi sự tươi cười trên mặt, nhíu mày.
Linh nhi vẫn quan sát biểu tình của Vương Lâm, giờ phút này nhìn thấy Vương Lâm nhíu mày tâm thần lập tức thất vọng, trống rỗng. Nàng cắn môi đứng ở nơi đó cũng không biết là nên nói cái gì nữa.
- Linh nhi cô nương, lão phu còn muốn tu luyện, nếu ngươi đi một mình mà sợ hãi ta sẽ cho Tháp Sơn đi cùng cũng được.
Vương Lâm nói xong ánh mắt dừng trên người Tháp Sơn bình thản dặn dò nói:
- Tháp Sơn ngươi cùng cô nương này đi xem xem, nhớ dọc đường bảo hộ nàng an toàn.
Nói xong Vương Lâm không nhìn lại Linh nhi mà xoay người hướng trong cung điện đi vào.
Trong lòng hắn cười khổ, ý tứ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-nghich/1561353/chuong-926.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.