Phía trước Vương Lâm xuất hiện hai người, một nam một nữ. Tướng mạo của nam nhân tiên phong đạo cốt, cực kỳ anh tuấn. Lúc này người này đang mang theo vẻ tươi cười nhìn về phía Vương Lâm.
Phía sau y là một nữ tử có ánh mắt rất dịu dàng, nhưng lại lộ ra đôi chút kinh ngạc, hiển nhiên không ngờ Vương Lâm có thể đến được nơi này.
Hai người này chính là Vân Tiên đạo lữ.
Thần sắc Vương Lâm vẫn bình tĩnh nhưng trong lòng cũng nổi lên cảnh giác. Lúc này tu vi của hắn vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, có thể coi là lúc suy yếu nhất kể từ khi bước vào Tiên phủ này. Chỉ cần hơi vô ý sợ rằng sẽ mất mạng như chơi.
Sắc mặt không đổi, Vương Lâm lùi lại phía sau đến bên cạnh của một cấm chế, ôm quyền nói:
- Tham kiến Vân Tiên tiền bối!
Khi đang nói, ánh mắt Vương Lâm tùy ý đảo qua bên sau của Vân Tiên đạo lữ. Không thấy bóng dáng của Chu Dật khiến đáy lòng hắn trầm xuống.
- Cấm chế thuật của tiểu huynh đệ quả nhiên huyền diệu. Xem ra trước đây Vương mỗ đã xem thường ngươi rồi!
Vương Nguy cười nói. Đối với Vương Lâm, hắn cũng không hiểu biết nhiều, những sự tình liên quan đến Vương Lâm, Chu Dật cũng chưa từng nhắc đến. Dưới nhận thức của Vương Nguy, Vương Lâm có thể một đường phá vỡ cấm chế để đến nơi này đã chứng minh trình độ hiểu biết về cấm chế của người này đã đạt tới đăng phong tạo cực.
Về phần thương thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-nghich/1561469/chuong-987.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.