Hơn hai mươi đài cao như một sức manh vô hình kéo đi, với một phương thức và một tốc độ không thể nào giải thích được, ở bên trong đám sương mù này nhanh chóng bay về phía trước. Tốc độ của những đài cao này nhanh không kém gì tốc độ toàn lực của tu sĩ thiên nhân suy kiếp.
Những đài cao quỷ dị này chuyển động khiến cho vùng đất cổ mộ này tràn ngập những dấu vết thần bí không thể nhận biết được. Vương Lâm đứng ở trên đài cao, đón những ngọn gió thổi với tốc độ cực nhanh , khiến cho tóc hắn bị thổi bay lên.
Sương mù giống như là những sợi tơ nhanh chóng bay lướt qua thân thể hắn, hai mắt Vương Lâm lộ vẻ trầm ngâm. Từ sau khi hắn tiến vào vùng đất cổ mộ này, hắn vẫn liên tục quan sát.
Hết thảy mọi thứ này cực kỳ quỷ dị, trước khi nhận biết được rõ ràng, Vương Lâm không muốn có hành động gì sơ suất. Hắn muốn xem rốt cuộc những đài cao này sẽ đưa mình đến chỗ nào.
Còn về biển sương mù phía dưới, vô biên vô hạn, lại càng không biết nó sâu tới cỡ nào, nhưng trong khi đài cao bay nhanh đi, Vương Lâm cũng mơ hồ cảm giác được bên trong biển sương mù này hình như có một cặp mắt đang nhìn tất cả những tu sĩ bị bao phủ bên trong.
- Số lượng người tiến vào cổ mộ này chắc chắn không ít, nhưng đã bị tách ra. Có lẽ những người khác cũng giống như chúng ta, cũng đứng ở trên những đài cao này rồi bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-nghich/1562151/chuong-1352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.