Trong tầng tám của Tàng Hồn Các, luồng khí thế kinh người trên thân thể Vương Lâm từ từ tiêu tán, ấn dần đi, cho tới khi hoàn toàn biến mất, trở về với phân thân trong hư vô.
Vương Lâm cũng không muốn vận dụng quá nhiều lực lượng của phân thân, chỉ cần dùng đúng lúc là được, không cần lạm dụng, nếu không đối với phân thân không có chút lợi ích gì, thậm chỉ có thể có khả năng khô héo mà hỏng mất.
Về phần mượn lực lượng của phân thân tiến vào tầng thứ chín, ý nghĩ này đã từng hiện lên trong đầu Vương Lâm, chẳng qua là trên cầu thang tiến vào tầng thứ chín kia, Vương Lâm mơ hồ có thể cảm nhận được uy áp cực kỳ cường đại. Hắn cũng không phải là không thể đi lên, mà đi lên sẽ phải trả giá quá lớn, bằng tu vi hiện tại nếu mạnh mẽ đi tới thì có hơi không đáng.
Sau khi cân nhắc được mất, Vương Lâm lúc này mới bỏ qua ý nghĩ tiến vào tầng thứ chín mà tản đi khí thế của phân thân, ở bên trong tầng thứ tám này cẩn thận quan sát.
Tàng Hồn Các chỉ có thể lựa chọn thần thông giống nhau, điểm này cho dù là Vương Lâm cũng không cách nào thay đổi. Ánh mắt của hắn quét qua từng hồn thể lơ lửng ở nơi này.
Chín người thần thông công pháp trong cơ thể các hồn thể này, Vương Lâm cảm nhận được Hồn Diễn Quy Đạo Thuật, Đa Trọng Huyễn Thuật, còn cả Hồn Diễn Đạo khiến hắn cười khổ kia.
về phần các thần thông khác, Vương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-nghich/1562838/chuong-1742.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.