Giờ phút này cả Thiên Tôn Niết giống như sôi trào. Tu sĩ Thiên Tôn đối với việc Vương Lâm có thể xông qua tầng thứ mười ba cực kỳ khiếp sợ. Bọn họ vốn đã đánh giá hắn rất cao nhưng không ngờ vẫn hoàn toàn sai lầm.
Tầng thứ mười ba. Vương Lâm này rốt cục có bao nhiêu chiến lực. Hắn chẳng lẽ hôm nay muốn liên tục xông lên tầng thứ mười chín sao!
Người này hôm nay trong vòng một ngày có thể nói đã khiến thiên hạ chấn kinh!
Ánh mắt đám tu sĩ Dược Thiên Tôn nhìn về bầu trời ẩn chứa vẻ rung động. Bọn họ có đủ lý do để khiếp sợ biểu hiện hôm nay của Vương Lâm!
Hầu như trong nháy mắt khi tầng thứ mười ba này tỏa ra kim quang, một lát sau, hơn phân nửa ánh mắt của của mọi người nơi này bỗng nhiên đồng thời ngưng tụ về phía Minh Đạo Tôn.
Vương Lâm có thể xông qua tầng thứ mười ba. Vô hình trung giống như khiêu chiến, khiêu chiến với Minh Đạo Tôn!
Minh Đạo Tôn nhìn bầu trời, thần sắc bình tĩnh nhưng thân thể lại có hàn khí tỏa ra, hình thành một cơn lốc ngưng tụ trong cơ thể. Hàn khí này khuếch tán ra khiến tiếng xôn xao bốn phía chợt yên tĩnh lại.
Trên bầu trời, bên ngoài tầng cung điện thứ mười ba. Thân ảnh Vương Lâm biến ảo ra, sắc mặt cực kỳ tái nhợt, thân thể sau khi xuất hiện liền không xông lên tầng thứ mười bốn nữa mà từ từ hạ xuống.
Hắn hạ xuống khiến bốn phía yên tĩnh, tất cả tu sĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-nghich/1563025/chuong-1857.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.