- Phải.
Thái Hư lộ ra thần tình đau xót, tiếp lời nói:
- Hai vị sư đệ Thái Ất môn Thái Hạo, Thái Vũ, là tổn hại bên trong Hoang Thần Cốc, chính là do hắn ám toán.
- Ừm.
Ánh mắt Lâm Phong thiếu quân ngưng tụ ở trên mặt Huyễn Ma giáo chủ như trước, giống như muốn triệt để nhìn thấu tầng sương mù kia, hắn gật đầu, thần tình bình thản nói:
- Cao nhất cũng chỉ là Thái Thanh Thần lôi đúng không?
- Vâng.
Bảy Đại chưởng môn cùng kêu lên.
- Cái kia liền không sao.
Lâm Phong thiếu quân cực kỳ tiêu sái phất phất tay, khuôn mặt vô cùng anh tuấn lộ ra một tia mỉm cười ngạo nghễ:
- Thái Thanh Thần lôi đối với Hóa Thần Kỳ còn có thể tạo thành uy hiếp nhất định, nhưng đối với ta, hoàn toàn không có trở ngại, nếu hắn trốn ở chỗ kia, vậy có thể bắt ba ba trong rọ.
- Thiếu quân, hiện tại chúng ta liền đi bắt hắn sao?
Vạn Quỷ cẩn trọng hỏi.
Lâm Phong thiếu quân không có trả lời, đột nhiên ánh mắt lạnh lẽo nhìn mọi người chung quanh, hỏi ngược lại:
- Ta cảm giác, các ngươi đều có chút kỳ quái a, tại sao không có ai nói ra kiến nghị, bảo ta trước tiên bắt thân bằng hảo hữu của hắn vào tay làm bảo hiểm, miễn cho hắn đào tẩu? Lẽ nào các ngươi cho rằng loại phương pháp này có sai lầm đạo nghĩa, không thể làm hay sao?
Lời nói đến mức này, trên cảm giác giống như hắn sinh ra nghi ngờ.
- Thuộc hạ sao dám!
Thái Hư cười trả lời:
- Không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-nguc/716275/chuong-665.html