Trương Khoảng buồn cười: “Không phải Phong Hầu có bổng lộc sao, tiền của muội đâu?”
“Ta tiêu hết để làm việc cho sư phụ rồi.”
Thanh Đàn giúp Giang Tiến Tửu tìm Phật Ly và Di Vi là việc riêng nên Giang Tiến Tửu đã cho phần tiền tháng ngoài định mức nhưng ông quá keo, tiền ông cho không đủ để nàng tiêu, nàng bù bổng lộc của mình vào cũng không đủ.
Nàng thương tâm cảm thán: “Huynh nói xem sao sư phụ không thể hào phóng như Lý đại thiện nhân vậy.”
Lý đại thiện nhân xài tiền như nước đang ngồi trong lều phát cháo, một đám ăn mày quần áo tả tơi càng làm nổi bật vẻ thanh cao không tì vết, tách rời khỏi trần thế của hắn. Hắn có khuôn mặt trẻ trung khôi ngô, đôi mắt hoa đào hơi cụp xuống, trong đôi mắt đó thỉnh thoảng ngước lên lấp lánh ánh sáng.
Thanh Đàn cảm thấy giờ phút này hắn thật sự rất giống một bức tượng Quan Âm trong chùa, à không, là Tán Tài đồng tử [*] mới đúng.
[*] Tán Tài đồng tử (散财童子): đồng tử là những đứa trẻ chưa lớn, tán tài là tài sản có thể bị phân tán, tiền tài bị hao hụt, không giữ được của cải. Trong Phật giáo có Thiện Tài đồng tử, là một biểu tượng mang đậm ý nghĩa về sự phú quý và thịnh vượng, Tán Tài đồng tử sinh ra mang ý châm biếm, ý chỉ những người tiêu tiền như nước.
Đám ăn mày vây quanh thùng cháo, chen chúc đưa chén ra: “Cho ta, cho ta.”
Bồng Lai cầm thìa múc cháo bận rộn đến mức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-nhan-trang-thi-kim/32075/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.