Giữa trời đông lạnh giá, ngồi bệt xuống đất mà náo loạn thì chuốc lấy bệnh cũng không phải chuyện gì kỳ lạ. Sáng hôm sau, Phượng Nghi cung chủ nhận được tin Tĩnh Dương công chúa cảm mạo, phát sốt đến mê man.
Cảm sốt dù chỉ là chứng bệnh hết sức thông thường, nhưng nếu đủ nghiêm trọng cũng có thể gây ảnh hưởng tính mạng, hơn nữa người ta vẫn nói ‘nhà giàu đứt tay bằng ăn mày đổ ruột”, cộng thêm Bách Lý Vân vốn là hòn ngọc trong tay thái hậu và hoàng đế. Hôn mê từ canh năm, đến chính ngọ, toàn bộ thái y trong thái y viện đều đã được ‘mời’ đến chữa trị.
Châm cứu, thuốc thang, tất cả đều đã thử qua, nhưng hết nửa ngày trời, tiểu công chúa vẫn không có dấu hiệu hồi tỉnh, thái hậu rối như tơ vò, thúc giục các thái y đến đổ mồ hôi hột. Bách Lý Tịnh sau khi hạ triều cũng ghé đến, Vân Lạc cung trong phút chốc trở thành ‘điểm nóng’ của hậu cung.
“Mẫu hậu, thái y đã nói Vân nhi nhất định không có chuyện gì, phát hết nhiệt hỏa trong người sẽ tỉnh lại thôi. Mẫu hậu hồi cung trước đi, hoàng muội tỉnh lại trẫm sẽ phái người sang thông báo. Tụ tập quá đông người cũng không tốt cho bệnh nhân. Cứ tin tưởng chư vị thái y là được rồi.” Bách Lý Tịnh khuyên nhủ.
“Nhưng mà Vân nhi nó…” Thái hậu lo lắng nhìn tiểu nhi nữ mê man trên giường.
“Mẫu hậu, người cứ hồi cung trước, chuyện ở đây cứ giao cho nhi thần.” Lần này người lên tiếng là Ngọc Băng.
“Được được, ai gia hồi cung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-nu-ha-pham/2507234/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.