Minh Vương, Mặc Vũ Hề, Miêu Miêu và đám quần ma dĩ nhiên đứng ở phía sau ba Diêm Xuyên.
Liên Thần lấy một đóa hoa sen màu trắng bảo vệ mình.
Mà giờ phút này, vẻ mặt vô số cường giả trong thiên hạ lại đầy khó hiểu. Dù sao lúc trước chiến đấu quá hỗn loạn. Rất nhiều cường giả căn bản xem không hiểu, lúc trước đã xảy ra chuyện gì?
Quần ma phản bội?
Ánh mắt Liên Thần đảo qua từng người trong đám quần ma.
- Các ngươi lại phản bội ta sao?
Liên Thần trầm giọng nói.
- Chủ thượng, bọn họ hoàn toàn phát điên rồi. Còn có cả tên Minh Vương kia nữa. Hắn căn bản không chết. Hắn không có chuyện gì cả. Tất cả đều là giả. Đây đều là do Diêm Xuyên diễn một màn kịch!
Vẻ mặt Thiên Cương bi phẫn nói.
Mới vừa rồi Thiên Cương bị Liên Thần đánh một đòn nặng nề, lúc này dường như muốn sụp đổ, toàn thân đau đớn.
- Đại khí chi liên? Xem ra, đây chính là bảo vật giúp ngươi siêu thoát. Pháp bảo đại khí tôn của kỷ thứ nhất sao?
Nhân thân Diêm Xuyên đứng ở phía trước, trầm giọng nói.
Đại khí chi liên? Pháp bảo của kỷ thứ nhất.
Nhưng Liên Thần vẫn canh cánh trong lòng.
- Tại sao? Đông Đại Tư Tế, Tây Đại Tư Tế, vì sao các ngươi lại muốn phản bội bản tôn?
Liên Thần trầm giọng nói.
- Vẫn không nhìn ra được sao?
Minh Vương cười lạnh.
- Ngươi quả nhiên không có chuyện gì? Mệnh cách đã vỡ nát còn có thể phục hồi sao? Là ngươi, Mặc Vũ Hề?
Đột nhiên trong mắt Liên Thần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-quoc-dai-de/1379996/chuong-1317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.