- Ẩn náu? Hồng Quân lão tổ, lão tổ là nhân vật cùng một bối phận với gia gia của ta. Thiên hạ to lớn, còn có người có thể khiến lão tổ phải ẩn náu sao?
Diêm Xuyên cau mày nói.
Hồng Quân thoáng cười khổ lắc đầu nói:
- Có, sự cường đại của hắn có thể ép khiến mọi người đều không thể thở nổi.
- Ồ? Xin lắng tai nghe?
Thần sắc Diêm Xuyên nhất thời cứng lại.
- Cũng là chỗ này của ta, chuyển sang nơi khác không ai dám hỏi, cũng không ai dám đáp! Người này, ngươi đã được nghe nói nhiều lần!
Hồng Quân nâng chung trà lên nhấp một hớp nói.
- Sao?
Hồng Quân nhìn Diêm Xuyên, trong mắt loé ra một tia lưu quang, gật đầu nói:
- Hắn gọi là Mệnh số.
- Mệnh số?
Chân mày Diêm Xuyên nhíu lại.
Sắc mặt Hồng Quân nghiêm túc, gật đầu một cái:
- Bất luận Sào, Khổng Hoàng Thiên, hay những cường giả khác đều không ngừng cảm thấy kiêng kỵ đối với mệnh số.
Sắc mặt Diêm Xuyên dần dần trở nên nghiêm túc nói:
- Ý lão tổ muốn nói, mệnh số có ý thức của riêng mình?
Hồng Quân nhẹ nhàng gật đầu một cái.
- Meo? Mệnh số làm sao có ý thức được? Hắn là cái gì?
Miêu Miêu hiếu kỳ nói.
- Mệnh số không có cảm tình, không có tâm tình, chỉ có lý trí. Nếu hắn cho rằng có ai đó uy hiếp đến hắn, trong chớp mắt hắn sẽ hủy diệt kẻ đó. Bốn giới hợp lại, chúng sinh diệt, ngươi đã nghe nói qua chưa?
Hồng Quân trầm giọng nói.
- Bốn giới hợp lại, chúng sinh diệt?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-quoc-dai-de/1380590/chuong-1004.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.