Khổng Hoàng Thiên nhìn Khổng Tước Tử, vươn tay, một luồng sáng xanh bắn ra khỏi đầu ngón tay, dần hình thành một khổng tước linh.
Đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh!
Khổng tước linh nháy mắt chui vào trán của Khổng Tước Tử.
Vù vù vù vù!
Quanh thân Khổng Tước Tử tỏa ra vô số ánh sáng xanh.
Ầm ầm ầm ầm!
Trong rung đọng, Khổng Tước Tử vọt lên trời.
- A!
Trong tiếng hét đau đớn, Khổng Tước Tử lắc mình biến thành khổng trước to lớn cỡ trăm trượng.
Khổng tước hú dài:
- Grao!
Đuôi khổng tước to lớn vung.
Xoẹt!
Như có cầu vồng mười sắc vung hướng sơn mạch phía xa.
Vù vù vù vù!
Thần quang thập sắc vung qua, nguyên sơn mạch biến mất.
Khổng tước hú dài:
- Grao!
Biến trở lại hình người, đáp xuống đất.
Khổng Tước Tử hưng phấn nói:
- Đa tạ lão tổ tông đã điểm tỉnh huyết mạch của tử tôn!
Khổng Hoàng Thiên trầm giọng nói:
- Ta đã dạy ngươi cách điểm tỉnh, sau này tộc nhân từ ngươi điểm tỉnh! Đồng thời, triệu tập tất cả khổng tước trong thiên hạ!
- Tuân lệnh!
Đám người Diêm Xuyên ở một bên lộ vẻ nghi hoặc.
Khổng tước? Người Khổng gia không phải là con người sao? Tại sao lại có khổng tước huyết mạch? Nhân? Yêu thú?
Khổng Hoàng Thiên nhìn hướng Khổng Hạt Tử, hỏi:
- Ngươi là người thừa kế của Khổng gia?
Khổng Hạt Tử cung kính hành lễ nói:
- Bẩm lão tổ tông, đúng vậy, gia tộc truyền thừa do mạch của ta truyền thừa, bất đắc dĩ mất nhiều truyền thừa, tử tôn hổ thẹn!
Khổng Hoàng Thiên nhìn Khổng Hạt Tử.
Khổng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-quoc-dai-de/1380702/chuong-942.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.