Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Bãi triều!
Âm phủ, Đại Hình thiên đình.
Trong cung điện, một khối ngọc bội bỗng nhiên vỡ ra.
Một quan viên bỗng giật mình kêu lên:
- Nguy rồi, Ô đại nhân chết rồi!
Quan viên đó mau chóng chạy ra đại điện, đi sâu vào hoàng cung.
Nhưng rất nhanh gã đã bị một quan viên khác ngăn cản.
Quan viên đó trầm giọng hỏi:
- Có chuyện gì?
- Thừa tướng, Ô Vân Phàm đại nhân chết rồi, mệnh bài của hắn đã vỡ, phải lập tức bẩm báo lên Thiên Đế!
- Chờ chút báo sau đi!
- A?
- Thiên Đế không cho phép quấy rầy!
- Tuân lệnh!
Giờ phút này, sâu trong hoàng cung Đại Hình thiên đình, trên một quảng trường to lớn có một số quan viên, tướng sĩ đứng.
Còn có một tế đàn to lớn, bốn phía cắm mỗi một cây cột.
Trên cây cột dùng xiềng xích khóa bốn thánh nhân lại.
Ngô Thiên thánh nhân, Tây Môn thánh nhân, Hóa Tôn Thiên thánh nhân, Mai Cao Quật thánh nhân bị trói bốn hướng.
Bầu trời trên đỉnh đầu kéo mây đen dày đặc, trên tế đàn như có vô số luồng sáng chảy xuôi.
Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn đứng ở chính giữa.
Ngô Thiên thánh nhân nhíu mày nói:
- Đây là tế đàn gì?
Mai Cao Quật thánh nhân trầm giọng nói:
- Hình như là tinh nguyên nhưng lại không giống.
Hóa Tôn Thiên thánh nhân trầm giọng nói:
- Dù tế đàn này không phải tinh nguyên nhưng lại có thuộc tính tương đồng, nó liên thông với số trời, gắn kết số trời?
Tây Môn thánh nhân sốt ruột nói:
- Minh Thiên Hàn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-quoc-dai-de/1380774/chuong-913.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.