- Ngươi khẳn định Diêm Xuyên chỉ là Cổ Tiên?
Công Dương Bôn Lôi gật đầu, nói:
- Chắc chắn!
Hai người nhíu mày, ngẫm nghĩ, cuối cùng gật đầu, nói:
- Vốn theo quy tắc của gia tộc thì tự làm việc riêng, không quấy rầy nhau. Nhưng nếu Diêm Xuyên đã đến Linh Cảm cương vực thì chuyện sẽ khác.
Công Dương Bôn Lôi vừa lòng gật đầu, nói:
- Thực lực của ba chúng ta tương đương, còn dùng bp của gia tộc, có thể hợp đạo trong thời gian ngắn, không ai ngăn được chúng ta!
.........
Linh Cảm cương vực, bên ngoài mộ của Chỉ Trần Nữ Thần.
Mộ của Chỉ Trần Nữ Thần ở chính giữa bốn ngọn núi, bốn ngọn núi cao ngất xếp hình vuông, xung quanh phủ đầy trận pháp, trông mông lung.
Bên ngoài từng ngọn núi cao đang có nhiều tu giả đứng.
Vô số tu giả nhìn chăm chú vào trong tâm, mắt đầy mong chờ, nhưng hình như e ngại điều gì đó, không ai xông lên trước.
Xung quanh có nhiều cuộc tranh đấu, đều là giành giật đỉnh núi.
- Grao!
Phía xa mộ của Chỉ Trần Nữ Thần của Diêm Xuyên chậm rãi bay tới, nhiều người quay đầu lại nhìn.
Long liễn lao hướng một ngọn núi.
Trên ngọn núi kia bay ra nhiều tu giả, rống to:
- Là tên nào mắt bị mù?
Ầm!
Song long húc đầu, một đám người bị đụng bay.
Xung quanh lặng ngắt như tờ.
Mộ của Chỉ Trần Nữ Thần đáp xuống đỉnh núi.
Vương Tiễn cung kính hét hướng trong xa liễn:
- Thánh vương, đã đến rồi!
Két!
Cửa mở ra, Diêm Xuyên chậm rãi bước ra khỏi xa liễn. Miêu Miêu nằm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-quoc-dai-de/1381238/chuong-703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.