Cổ Nguyệt Thánh Tử càng lúc càng tin vào lời Diêm Xuyên. Bởi vì từng lời Diêm Xuyên nói ra đều rất chân thực.
- Hắn nói dối, hắn nói bậy. Ta căn bản không làm như vậy!
Dương Chí Cửu kêu.
Cổ Nguyệt Thánh Tử quay đầu, hai mắt đỏ ửng nhìn chằm chằm vào Dương Chí Cửu.
- Ta không có!
Dương Chí Cửu lo lắng nói.
Cổ Nguyệt Thánh Tử khẽ cắn răng, cuối cùng ép mình quay đầu đi, không tiếp tục nhìn vào mặt Dương Chí Cửu nữa. Hắn sợ mình không khống chế được. Đương nhiên, giờ phút này nguyên nhân quan trọng nhất khiến Cổ Nguyệt Thánh Tử có thể khắc chế được tâm tình của mình, vẫn là bảy đệ muội còn có thể sống lại.
- Diêm Xuyên, ngươi căn bản hoàn toàn nói bậy!
Dương Chí Cửu giận dữ nói.
- Hoàn toàn nói bậy sao? Nhưng ta lại có chứng cứ!
Trong mắt Diêm Xuyên lạnh lẽo. xem tại TruyenFull.vn
Chứng cứ? Một đám cường giả xung quanh đều lộ vẻ kinh ngạc. Kể cả Kinh Chiếu đang ngồi trên long ỷ đều lộ ra một tia hiếu kỳ.
- Vũ Hề, lấy ra đi! Ngày hôm qua, Dương Chí Cửu tới đưa sính lễ cho nàng.
Diêm Xuyên nhìn về phía Mặc Vũ Hề.
- Sính lễ? Ta chỉ đưa ba mươi sáu viên tiên thạch. Ngươi đừng hòng dùng nó để hãm hại ta!
Dương Chí Cửu phẫn nộ quát.
Mặc Vũ Hề gật đầu một cái, sau đó nàng xoay tay nhanh chóng lấy ra một cái hộp sinh lễ lớn từ trong pháp bảo chứa đồ.
Vì khi lấy ra có chút cuống quít, trong tay Mặc Vũ Hề thoáng run lên. Chiếc hộp thiếu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-quoc-dai-de/1381900/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.