- Tử Lộ, lần này người làm không tệ!
Nhị sư huynh nhấp trà, cười nói.
- Ách?
Trong đại điện, một đám đại nho bỗng nhiên lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Nhị sư huynh? Có ý gì? Toàn bộ chúng ta đều bị bại a?
Trần Bình không hiểu nói.
- Hôm đó, một tiếng hổ gầm đã làm chúng ta xuất quan rồi, tin tức của các ngươi cũng truyền tới chỗ ta cùng lão sư, mặc dù lần này các ngươi thua toàn bộ, nhưng Tử Lộ làm tốt lắm, sáu mươi bàn cờ, đã đủ cho ta tìm được nhược điểm của Dịch Phong rồi!
Nhị sư huynh trầm giọng nói.
- A?
Trần Bình kinh ngạc nói.
Lưu Tử Lộ gật gật đầu nói:
Không sai, danh tiếng sáu mươi người chúng ta cũng không coi vào đâu, tùy thời cũng có thể cùng lão sư lấy lại, chúng ta bại, nhưng Nhị sư huynh đã tìm được nhược điểm của Dịch Phong rồi, chỉ cần nhận được Phong Thần Sách, chúng ta hy sinh cũng không đáng kể chút nào!
- Không sai, lần này Tử Lộ làm không tệ, đặc biệt là một ván cờ cuối cùng, ta xem, giống như là ngươi cũng phát hiện?
Nhị sư huynh cười nói.
- Ách, ta cũng tỉnh tỉnh mê mê, nhìn năm mươi chín ván cờ trước, có chút cảm giác, theo chút phương hướng mơ hồ, hình như là tìm được rồi, nhưng ta còn là không thể nói cụ thể!
Lưu Tử Lộ lắc đầu.
- Ngươi thử dò xét đi ra, đúng là, kỳ phong của tên Dịch Phong này bén nhọn vô cùng, nhưng mà, phàm nhân chính là phàm nhân, tầm mắt vĩnh viễn không đủ rộng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-quoc-dai-de/1382223/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.