Đông Dương giật mình kêu lên:
- Thật sự là Tinh cảnh? Thật sự?
Hoàng lạnh lùng nhìn Đông Dương, nói:
- Ngươi đã không có cơ hội!
Đông Dương khó hiểu hỏi:
- Cơ hội? Có ý gì?
Rất nhanh Đông Dương phản ứng lại, nói:
- Không có cơ hội, hừ, ta có cơ hội giết ngươi, bây giờ kiếp vân giáng xuống còn muốn đấu với ta?
Hoàng thản nhiên nói:
- Tinh cảnh thập trọng, ta có thể uẩn khí.
- Khí?
Hoàng lạnh lùng nhìn kiếp vân to lớn trên trời.
Ầm ầm!
Lôi điện lấp lánh, từng đợt thiên uy đánh xuống.
Sông lớn bị đao khí đông kết dưới chân Hoàng có một phần rã đông, nước sống dấy lên lao ra một sóng to hình đao.
Ầm ầm ầm!
Từng đao lãng xông lên trời, ngày càng cao, nhưng khiêu khích kiếp vân.
Ầm!
Rốt cuộc thiên kiếp bắt đầu, nhìn đợt thiên lôi to lớn từ trên trời giáng xuống. Hoàng ánh mắt lạnh lùng, trường đao trong tay đột nhiên vung hướng trời.
Ầm!
Dọc theo đường nét trường đao, một đao khí vàng bắn lên trời, đao khí ngày càng to ra. Đao khí to lớn ngưng tụ từ đao ý của Hoàng như là một lạch trời xông lên trời. Nó đi qua đâu là chín thiên lôi trên trời như tan vỡ.
Đao khí càng lúc càng lớn, chớp mắt to cỡ vạn trượng.
- Không thể nào!
Đông Dương kinh hãi nhìn tình hình.
Ầm!
Đao khí đi qua, kiếp vân trên trời bị chém thành hai.
Dương Chí Cửu cũng kinh sợ hét:
- Không thể nào!
Thanh Long khó tin nhìn.
Kiếp vân? Đây chính là kiếp vân! Cô gái này dù có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-quoc-dai-de/1382312/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.