Diêm Xuyên nhìn chằm chằm Tử cô nương, im lặng một lúc sau, hỏi:
- Ta vẫn chưa biết tên nàng là gì?
Tử cô nương cười gượng.
Tử cô nương khép mắt, nói:
- Tên ta là Tử Tử, ngươi viết đi!
Diêm Xuyên không nhận bút, nhẹ lắc đầu, nói:
- Ta sẽ không biết.
Tử Tử mở to mắt.
- Tại sao?
Tử Tử khó hiểu nhìn Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên nhìn chăm chú vào Tử Tử, nói:
- Ta không nhớ chuyện trước kia nhưng biết nàng là vị hôn thê của Diêm Xuyên ta. Ta không biết lúc trước phụ mẫu nghĩ như thế nào, nhưng ta biết, bắt đầu từ khi đó, vận mệnh của chúng ta liên kết cùng nhau. Đây là một phần trách nhiệm, không phải ta nói bỏ thì bỏ được, trong đó còn trút xuống tình cảm mười sáu năm của nàng.
- Mặc kệ là tự tìm hay phụ mẫu cho ta, trách nhiệm chính là trách nhiệm, muốn vỗ mông phủi sạch, chuyện này Diêm Xuyên ta làm không được, cũng không muốn làm!
- Trong ấn tượng của ta thì Tinh La sơn trang là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, trong lòng ta giờ này không có chút cảm tình.
- Không có cảm tình, Diêm Xuyên ta không ép buộc nàng, nhưng có một phần trách nhiệm, ít nhất thì ta không thể ghét bỏ nàng.
Tử Tử nhíu mày nói:
- Nhưng mà...
Diêm Xuyên ngắt lời Tử Tử, nói:
- Không, nàng hãy nghe ta nói xong.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Tà môn mà họ nói, mấy ngày nay ta cẩn thận ngẫm nghĩ, đoán được một loại khả năng, có lẽ nàng trúng nguyền rủa cường đại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-quoc-dai-de/1382550/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.