Ngữ khí Cố Duy Sanh không tốt, đôi mắt hoa đào mang ý cười giống như kết thành một tầng băng, Phương Mộc bình tĩnh túm lấy cánh tay Cố Duy Sanh, sợ tổ tông này một giây sau sẽ xách kiếm đi chém người.
Kỳ Tố Tố chưa từng thấy Cố Duy Sanh như vậy, cô không tự chủ được lui về sau một bước, rụt rè cắn cắn môi: "Anh Cố..."
Tuy rằng cô không dám nói mình là người đẹp sắc nước hương trời, nhưng dù gì cũng là hotgirl thuần khiết đáng yêu của đại học Z, lúc này Kỳ Tố Tố làm dáng cô gái nhỏ như vậy, thật sự có chút khiến người khác rung động.
Đáng tiếc Cố Duy Sanh chưa bao giờ là người dễ bị lừa vào tròng.
"Cắn môi trừng mắt, cô cũng chỉ học được mấy thứ này thôi à?" Cố Duy Sanh hơi nhíu mày, giọng nói cũng hơi mất kiên nhẫn.
Giả bộ đáng thương y không có ý kiến, nhưng trước mặt y mà đối phương lại diễn quá dở, nên không thể trách y nói chuyện không khách sáo như vậy.
Lời này thật sự hơi hùng hổ dọa người kiếm cớ gây sự, Phương Mộc liều mạng nháy mắt với Cố Duy Sanh, không biết tổ tông nhà mình lại trúng cơn gió nào.
Bầu không khí trong phòng trang điểm trở nên lúng túng, Kỳ Tố Tố không cam lòng buông môi dưới đã bị cắn ra dấu răng nhạt, cô lặng lẽ cúi đầu, hốc mắt không kìm được đỏ lên.
Thì ra thái độ anh Cố đối với cô không khác gì những người khác, Kỳ Tố Tố cúi đầu nhìn vé phụ tiệc rượu trong tay mình, mệt cô còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-sinh-quy-cua-anh-bien-mat-roi/2208181/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.